Bác sỹ dặn phải đi ngủ trước giờ này 2 tiếng.Và phải đập xác xuống nền đá hoa lạnh buốt.Giấc mơ cũ rồi mà.Nghe cạch một cái là biết anh mở chốt cửa trên gác rồi chờ một lúc mới chuồn xuống.Không hẳn, đó chỉ đơn thuần là một phong cách hình thành trong việc đối diện với xã hội.Nhà văn chợt không muốn thoát khỏi nó.Có thể phơi phới niềm tin.Nhưng thơ đâu có phải là một khối trọn vẹn thơ ngây.Này thì… những giọt lệ bay trong lòng vắng-hoa sữa vỡ vương hương đăng đắng…Về trả vay, cho nhận.
