Rất nhanh sau đó, Megiddo đi theo và mất hút cùng với ông chủ mới của mình.Chứng kiến cảnh tượng ghê rợn đó.Để làm khiên, mỗi năm ông Aggar đều phải mua đồng từ những người phương xa mang đến bán.Ông hãy đem thêm cho tôi một số món ngon khác, rau và nhiều bánh mì nữa nhé! Tôi muốn mời cậu Tarkad ăn một bữa thịnh soạn.Quốc vương đang mở yến tiệc trên hoàng thành, với món bánh mì bùn và xúp hành cho các vị đấy!– Hãy mang thêm một tấm thảm, nhiều thức ăn, một cái cốc lớn ra nữa nhé.Tôi vẫn có một số hạn chế mà tiền bạc không thể giúp được, chẳng hạn như thời gian, sức lực, tuổi trẻ, thậm chí một số món ăn, thú vui mà tôi rất thích, giờ đây tôi cũng không thể hưởng thụ được nữa.Dabasir cũng vậy, nhưng lần này anh gọi lớn:Megiddo linh cảm rồi đây rất khó có cơ hội gặp lại nhau, nên lợi dụng lúc không ai chú ý, anh ấy vội vàng thì thầm với ông những điều quan trọng:- Lạ thật! Lạ thật! Anh đang nói gì thế nhỉ? Từ trước đến giờ có ai tìm đến người cho vay vàng để xin lời khuyên đâu.