Thầy có giọng nói của một tài tử.Dorothy Dix còn nói: "Sự thực hiển nhiên nhất, nhưng ngược đời nhất, chính là chỉ có người trong nhà, thân cận nhất mới nói với ta những lời nhỏ mọn, tục tằn, độc ác nhất".Ông nói: "Xin ông đừng để họ in tấm hình đó nữa.Bà ta diễn thuyết trong bốn mươi lăm phút, không nhớ gì tới những thắng cảnh bên u nữa.Bà chẳng hoàn toàn chút nào.Người kia ngạc nhiên: "Không, tôi không hay đấy".Tôi biến thành một người mới, sung sướng, có lòng từ thiện và được mọi người thương.Lần lần gia đình của ông thành một nơi thần tiên, vì nơi đó là nơi ông thảnh thơi dưỡng sức trong sự chiều chuộng âu yếm của vợ.ít lâu sau, ông nảy ra một ý.Ông chỉ huy nhân viên một cửa hàng lớn ở Nữu Ước nói rằng ông ưa mướn một cô bán hàng học lực sơ đẳng mà nụ cười có duyên hơn là một cô cử nhân văn chương mà mặt lạnh như băng.
