Nhưng bạn muốn một cuộc sống hơn thế.Bác trai: Bây giờ tôi xin nói vài lời với cậu mợ, với cháu.Hắn sẽ phải điểm lại những khao khát đã đi trốn, những ơn huệ đã nhạt nhòa và tàn phai, phải trách khéo (đôi lúc sỉ vả) sự yếu đuối vì suy nhược của mình.Ông đang nằm trên một cặp đùi trắng muốt! Ông muốn vùng dậy.Hót nhiều cũng không hay lắm.Dù ước mơ có vẻ rõ rệt nhất của bạn là làm một cầu thủ bóng đá.Và chưa thấy phải thay đổi.Cái mà đôi lúc vì nhận thức được mà mình tưởng mình vô cảm hoặc chai sạn.Tôi viết theo ông ta.Nhưng bác với cách sống của mình, cũng chỉ là một hành khách trên chuyến xe lịch sử.
