Hoàn cảnh sống không thể làm cho bạn mất đi niềm vui sống.Cái gì ở trong bạn nhận thức được điều này? Cái gì ở trong bạn nhận thức được sự phôi pha của những biểu hiện hình hài và tâm lý này của bạn? Đó chính là Bạn.Nhưng đối với Bạn thì sống/chết không thể động đến được vì bản chất chân thực của bạn không bị giới hạn trong tấm hình hài mong manh, chóng tàn hoại này.Là nhận thức rằng bạn không phải là những khổ đau này, và nhận rõ chân tướng của nó.Ví dụ, bạn đang bị khuyết tật và không thể đi lại bình thường như trước đây.Đặt tên hay dán nhãn hiệu lên một người hay một việc gì đấy chỉ là một thói quen, nhưng thói quen đó là điều bạn có thể bỏ được.Bạn không có sự chủ động về những gì sẽ xảy đến cho người ấy đâu.Tuy nhiên, toàn thể đời sống đã giúp làm cho biến cố này xảy ra.Đó chính là không gian bên trong của nhận thức thuần khiết, đó cũng chính là Tâm(5).Nhưng hình tướng đó không thể tồn tại khi bạn có thái độ chấp nhận mọi việc.
