Nhưng trước khi bắt đầu bạn cho phép tôi dặn nhỏ mấy lời này:Bạn xanh xao và mệt nhọc.- Vâng, bất kỳ cái gì cũng giản dị như vậy.Nhưng khi bạn sửa soạn đi xem ca kịch (nhất là lại đi với một mỹ nhân) thì bạn làm ra sao? Bạn chạy ra thị xã hớt tóc, rồi lên xe về nhà; bạn gắng sức nghe hát bốn giờ, nếu không nói là năm giờ bạn đưa mỹ nhân về nhà nàng rồi về nhà mình.Không có phương pháp thần diệu nào để bắt tay vào việc cả.Mặc dầu vậy, tôi vẫn phải viết vì cần phải viết.Mặc dầu vậy, bạn vẫn tán thưởng bản đó.Câu châm ngôn đó chưa đúng hẳn.trọng chương trình là một cách vừa phải, sống một cách không quá khắc khổ, mà cũng không thả lỏng quá, là một việc không dễ dàng lắm như những người thiếu từng trải thường tưởng lầm đâu.Nếu tuổi xuân của bạn còn dồi dào, năng lực còn thừa thãi mà lại hăng hái muốn gắng sức, thì tôi không do dự gì mà khuyên bạn: "Cứ làm đi, hết ngày này qua ngày khác đừng nghỉ ngày nào".
