Tôi nhớ lại một số kỷ niệm nơi vườn thú này.Toán và Lí tôi vẫn xếp hạng làng nhàng.Một tuần đi học có hai buổi cháu không thể nói là mệt được.Xé chừng chục trang thì bác tôi lên.Tôi cười khùng khục trong họng.Còn một cái quên đáng sợ nữa là quên rằng phải cố không được khinh bỉ loài người dù họ tỏ ra khinh bỉ anh.Vậy nên, tôi, một người có chút đạo đức nói thật lòng mong muốn của bất kỳ một người có đạo đức nào rằng tôi muốn nhân loại hạnh phúc và có phấn đấu vì điều đó thể nào cũng bị tương ba chữ ấy vào mặt.Chắc hôm nay có việc gì.Thế là vô số bịch nylông nước được ném xuống tầng dưới.Giữa đời sống và nghệ thuật.