Và khi gặp bà chủ nhà, ông đọc câu tiếng Pháp với một giọng kỳ dị tới nỗi bà nào cũng tức cười.Ông John Palmer ở số 30 Đại lộ Paterson, tỉnh New Jersey, đã thuật với tôi rằng:Hội biết tôi có máy điện thoại ở đầu giường, nhờ tôi thông tin giúp hội.Có phải bằng cách phàn nàn và chỉ trích kẻ khác không? Không.Đọc cuốn Nghỉ ngơi cho thần kinh khỏi căn thẳng.Anh và các bạn chen chúc nhau trên một chiếc bè cao su, lênh đênh trên mặt nước bao la của Thái Bình Dương, không nước uống cũng không lương thực, dưới ánh mặt trời nóng như thiêu đốt, không hy vọng sẽ được cứu vớt.Hội biết tôi có máy điện thoại ở đầu giường, nhờ tôi thông tin giúp hội.Ta sẽ ngủ lúc nào không hay.Bác sĩ lo bệnh đã nhập óc, nổi mụt trong óc thì tất chết.(Một trong bốn hội viên thường phí hàng giờ để lo lắng quay cuồng về một tình thế nào đó, không bao giờ chịu nghĩ về tất cả những giải pháp có thể đưa ra được và cũng không bao giờ chịu ghi lại: Đây, theo ý tôi, giải pháp nầy hơn hết).
