Mình chẳng bao giờ phải tính toán với mình.Khi đã chơi thì ngoài người chơi ra, thậm chí cả bản thân kẻ đó, ai biết đấy là chơi.Có thể em muốn thế trong những lúc cô đơn.Tôi hát cả hai kiểu, lặp đi lặp lại.Để cắn tiếp những kẻ chống đối mục đích đẹp đẽ của tôi.Dỗi mẹ à? Tôi hơi bàng hoàng.Sao những lần rong xe trên đường, không một chốn để về như con chim bay dưới nắng không có tổ, tôi không nhận ra nơi đây? Một cái ghế đá để viết và không nhiều người để quấy rầy.Tất nhiên là khi đó họ phải chịu khó một chút là đứng bình đẳng với tôi nếu không tôi sẽ lựa chọn một đối tác khác.Trinh sát phán đoán: Người quen.Cả khi em ngoác miệng kêu Việt Nam vô địch! thì em vẫn duyên dáng và đầy sức sống khác hẳn đám ô hợp quá khích kia.