Mặc dầu vậy, tôi vẫn phải viết vì cần phải viết.Những phút ấy phải thiêng liêng, hoàn toàn thiêng liêng như buổi tập diễn kịch hoặc một cuộc đấu quần vợt.Cứ tiếp tục đi, cứ tiến tới.Lẽ ấy tự nhiên, tầm thường nhất, từ đời nào tới giờ ai cũng biết nhưng chứa một chân lý sâu xa mà phần đông chúng ta suốt đời không nhận chân được.Có một bộ óc biết tuân ý ta thì nên lợi dụng nó một cách tối đa.Không ăn cắp nó được.Điều đó rất dễ chịu và làm cho ta bình tĩnh, yên vui.Không thể nào mang nợ! Bạn chỉ có thể tiêu phí thời gian đã qua; không thể tiêu phí được ngày mai, Trời giữ giùm ngày mai cho bạn; không thể tiêu phí được giờ sau, Trời giữ giùm giờ sau cho bạn.Mỗi ngày từ 6 giờ chiều đến 10 giờ sáng - tức 16 giờ - thầy phải tìm cách luyện thân thể và trí óc, tâm hồn.Tôi ân hận cho bạn lắm, nhưng còn có chỗ để an ủi.
