Người nghèo và đa số người thuộc tầng lớp trung lưu không sẵn sàng đối mặt với sự không thoải mái, bởi vì được sống thoải mái là sự ưu tiên lớn nhất của họ.Họ sống theo phương châm: “Của cải trên thế gian này chỉ có bấy nhiêu thôi, chừng đó không bao giờ đủ để chia cho tất cả mọi người, và bạn không thể có được mọi thứ bạn muốn”.Thật may mắn là tôi đã khắc ghi lời nói của ông vào tim và đi lên từ chỗ là người “biết-tất-cả” thành một người “học-tất-cả”.Bạn lại nhấn phím in và lỗi ấy lại xuất hiện một lần nữa! Bạn thốt lên vì sững sờ pha lẫn kinh ngạc “có chuyện gì thế này? Hay là mình bị hoa mắt?”.Những bài học rút ra ở đây rất rõ ràng.Người nghèo muốn được trả công theo thời gian.tâm xử lý các kế hoạch tài chính trong tâm thức, chứ không phải tiền bạc.Hãy tự đánh giá xem bạn là người tiết kiệm hay thích tiêu pha, bạn có biết quản lý tiền không.nói và xem đó như một cẩm nang quản lý và phát triển tài sản.Bạn lấy ra một tờ giấy trắng và ghi tiêu đề “Tổng tài sản”, rồi hãy lập một biểu đồ đơn giản bắt đầu từ số 0 và kết thúc bằng con số mà bạn xem là tổng tài sản mục tiêu của mình.