Nên nhớ bản tính con người, nhất là bản tính của bạn.Đọc hết chương trước, chắc bạn thấy vui vẻ hy vọng và tự nhủ: "Anh chàng này sẽ chỉ cho mình một cách dễ dàng và không mệt nhọc để làm những việc mình muốn làm từ lâu nay mà không được".Bạn biết rằng ít nhất cũng có được nửa giờ yên ổn.Tôi đề nghị với bạn, mới đầu nên in ít như vậy.Thật là một chế độ dân-chủ lý-tưởng.Vậy bạn phải tiến chầm chậm.Hễ làm không đổ mồ hôi thì nó không bằng lòng.Tôi cho chính nhờ thấu hiểu chân lý ấy mà tôi khác con heo nằm vũng bùn kia.Nguyên nhân mối nguy đó là tại ta ráng làm nhiều quá, và chỉ có một cách tránh nó là lập lại chương trình, làm bơn bớt đi những cái nghề, càng học, càng ham, và có những kẻ thích hăm hở gắng sức tới nỗi luôn luôn như không kịp thở.Sau nầy, có dịp, tôi sẽ nói về văn chương.