Trong lúc tập, gặp một người quen nữa.Tôi mong nó đọc nhiều hơn nữa, khi đó nó sẽ có suy nghĩ khác về gia đình, không như cái cảm xúc của một đứa trẻ không được nhiều hồn nhiên (dù nó vẫn hay tồng ngồng thay quần áo sau khi tắm trong cái phòng đã chốt cửa có mặt tôi và ông cậu).Như người ta đốt vàng mã thôi mà.Đến lúc bác gắt: Bác bảo xuống ăn sáng có nghe không nhỉ! Rồi lên cầu thang, thì bạn mới cúi đầu lò dò bước xuống.Mưa bắt đầu rơi rầm rầm, gió gào rú.Bây giờ là 12h26 đêm.Hôm qua nghĩ cái gì nhỉ? Đã nhủ cố nhớ còn viết mà chúng lại còn thích chơi trò ú tim.Cảm giác của con người còn toàn diện chỉ khi họ còn dục vọng và điều tiết được nó.Sai là vô trách nhiệm.Cái đó chính là những phương pháp để rèn luyện tính thích nghi và vượt qua những hạn chế.
