Họ đâu thấy được người ta thụt lùi lại để lấy trớn.Lúc sửa những tác văn của nam sinh, tôi thấytính nầy của họ rất rõ rệt.Thầy nói rủi văng nước miếng họ cười ầm lên.Sống chung hay lãnh đạo nam thanh phải biết lỗ trống của tâm hồn họ.Yêu ai là tự hiến và tận hiến cho người ấy.Nhưng ai đâu buồn có lý do chớ họ sầu vô lý.Họ viết lộn xộn, gạch vẽ những địa đồ.Tôi nói câu nầy của một ngòi bút thơ Tôi có hay không đời vẫn tiến và mấy chữ Thời đại nào anh hùng nấy thường hay có nghĩa lắm bạn.Nhưng dầu sao họ cũng là thành phần ta phải phục vụ.Mà tính việc nhỏ, cần tế nhị cũng chưa chắc họ làm xong.