Bạn lại chán ghét cái sự ngồi.Thấy rõ bi hài kịch của con người khi luôn đầy khiếm khuyết mà lại luôn đòi hỏi sự hoàn hảo ở người khác, hoặc tự đòi hỏi sự hoàn hảo của mình trong đơn độc.Theo thời gian, họ tìm thấy những giá trị của nó dù không phải tất cả.Bác nói thế cháu có ý kiến gì không? Tôi cứ cúi đầu.Ông có thể yên tâm rằng, tôi sẽ đền bù xứng đáng để ông và vợ ông có thể sống an nhàn đến đầu bạc răng long.Và có một cái đầu luẩn quẩn.Thua còn có năm nghìn an ủi.Một kiểu hăm doạ của trẻ con.Vấn đề chính là phải biết phân tán đều năng lượng và biết tập trung để đánh vào mục tiêu khi cần.Thử xét lại một chút thì tạo hóa cũng chơi thật ác khi cài vào con người bộ óc, cái tạo ra những thứ biến chính con người thành nô lệ, khi nó chẳng có cớ gì mà không được tự do.
