Một lần lang thang trên mạng tôi vô tình được đọc một câu truyện như thế này:- Người con gái ngoan hiền là người con gái đứng trước shop thời trang, thẹn thùng nhìn bạn trai và chỉ tay vào shop mà không nói lời nào.Theo thói quen, trước khi vào cơ quan, ba Chíp ghé vào quán cà phê quen thuộc ngồi nhâm nhi ly bạc xủi cùng bác Hùng làm cùng cơ quan.Mỗi khi được nhìn ngắm con mình chơi đùa vui vẻ mọi mệt mỏi và phiền muộn trong chị đều tan biến hết.Nhác chổi của chị như thôi thúc hơn, chị đã cố gắng hết sức nhưng vì số lượng rác tăng đột biến vào dịp này nên khi công việc kết thúc thì đã gần nữa đêm.Ngày tôi đặt chân vào cấp ba thì cũng là lúc chị học năm cuối cấp.- Cặp mông đáp lại: Cậu nói thế thì cảnh sát và tù nhân đều yêu nhau cả sao?! Tình yêu phải bắt đầu từ lúc hai người chuyển chỗ ngồi từ đối diện sang song song.Ngày tôi đặt chân vào cấp ba thì cũng là lúc chị học năm cuối cấp.Một buổi chiều, cô ra ngoài dạo phố, thăm lại những nơi cũ để xem sau năm năm quê mình có gì đổi khác nhiều không.Cũng may là nhà không có ai và tôi phát hiện ra sớm nếu không thì xấu hổ chết đi được.