Đó là Dabasir, người buôn lạc đà ở thành Babylon và cũng là chủ nợ của anh.Vậy anh nghĩ như thế nào về sự may mắn.Anh ta không hề biết rằng, dịp may không chờ đợi một kẻ chậm chạp nào cả.- Anh chẳng hay gì sao? Một nô lệ đã giết chết một người lính của nhà vua và bỏ trốn.Bây giờ thay vào đó, con xin biếu cha hai túi vàng này.Tuy nhiên, Dabasir biết rõ những gì Tarkad đang nghĩ trong đầu.Dần dần, tôi đã thanh toán xong tất cả các món nợ, và có thể ngẩng cao đầu, tự tin lấy lại uy tín của mình như ngày nay.Và khi Arkad tìm ra được con đường đó, tất sẽ có một vị trí xứng đáng đang chờ chàng trai ấy ở phía trước.Nhưng cuối cùng tôi cũng nhận ra được sự thật, đó là do thói quen trì hoãn, chậm chạp, không bắt kịp yêu cầu của thực tế phải ra quyết định nhanh chóng để hành động giành lấy thành công.Tất cả đều được tôi cất giữ cẩn thận trong cái hòm này.