Khách ở tiệm nước ăn hai ổ bánh của tôi, rất lấy làm thích.Tôi khuyên vậy là vì họ thường chỉ bận óc với ý nghĩ: "Làm sao cho người khác bực mình được?".Đây mới là đoạn lạ lùng của cây chuyện.Chẳng hạn, mua một ngôi nhà ở ngoại ô, vì theo họ, đâu có tốn hơn là mướn phố? Rồi tậu xe hơi, sắm đồ đạc, quần áo mới.Như vậy thì có nỗi lo lắng về tiền bạc nào mà họ không thắng nổi?Kinh nghiệm lâu đời và chua cay đã dạy tôi rừng hai giống chồn, bốn chân cũng như hay cẳng, chẳng đáng cho ta bận ý.Bảo hiểm về bệnh tật, hoả hoạn và tai nạn bất thường khácTôi vẫn ngủ kỹ như thường.Cho nen có thể làm được việc thiện nào, có dịp tỏ được lòng vị tha thì phải làm ngay.Điều này thiệt lạ lùng và lý thú: một công việc hoàn toàn tinh thần không làm ta mệt được.