tôi lên kế hoạch xem mình sẽ nói gì với khách hàng trước khi tôi nhấc điện thoại lên.ở chương4, tôi mô tả cách Jonathan dùng thiền định để phát huy khả năng trực giác của mình trong công việc.tôi luôn nhièn thấy mặt xấu trong bất kể những gì đã xảy đến với mình; sự việc cứ nhảy nhót trong đầu tôi.mà thường không phải là những tại nạn nhỏ.Chúng tôi sống với nhau 37 năm và có 5 người con, nhưng nhiều lần tôi chán ngán vô cùng mà vẫn cố bám víu.Nhưng người đăng ký đâu phải là tôi, mà là mẹ tôi.Hãy quay ngược quyển sách và xem lại bức hình.người thể hiện ngôn ngữ cơ thể “đóng” là khi họ khoanh tay và bắt chéo chân và quay hướng khỏi người đang nói chuyện với họ.Hiển nhiên, đôi khi giải pháp đó cần bạn phải chờ đợi hơn là lao đầu vào làm gì đó một cách liều lĩnh hoặc điên rồ.Nếu ta chỉ lắng nghe nó một nửa thôi là lập tức điều tệ hại xảy ra – lúc đó ta mới nghĩ “ồ, chết tiệt, tại sao mình không chú ý cơ chứ? Ta không cần phải vồ bắt nó như kiểu bắt bướm.
