Bác bạn chắc cũng đang phải tất tả và chờ đợi trong đó nhưng sự chờ đợi dằng dặc ở ngoài cổng làm bạn nóng đầu.Việt Nam vô địch! Việt nam vô địch! Họ gào lên.Họ coi người họ thấy ngoài cuộc bon chen của mình là sai, tất nhiên, để không hổ thẹn.Viết tí tẹo lại lên xe trôi đi.Bác trai bảo: Cháu nó vừa mời rồi.Tôi là nghệ sỹ Amatơ thì cũng bị liệt vào dạng thằng hâm, thằng mất trí, thằng bố láo mà thôi.Tôi vẫn không nói lời nào…Ngập ngừng vuốt ve sống mũi.Cái mà tôi nghĩ chỉ là một nền tảng cơ bản mà một thế hệ mới cần có.Mãi mãi, ta chỉ là một cậu bé nhạy cảm, càng lớn càng nhạy cảm.