Thế mà một hôm bạn dám tưởng tượng ngồi bên cô ấy, nói: Cho anh cầm tay nhé.Hôm qua nghĩ cái gì nhỉ? Đã nhủ cố nhớ còn viết mà chúng lại còn thích chơi trò ú tim.Không, cháu không phản đối, con không phản đối.Tay cứ thả, tai cứ như điếc, miệng cứ như câm.Vào những thời điểm mà tuổi thơ sẽ có những ấn tượng mạnh nhất.Nếu tôi còn đến đây, cũng không câu nệ là để viết, tôi nghỉ ngơi.Nàng mỉm cười trong nước mắt: Em hiểu, em hiểu chứ.Hai bên dè chừng nhau.1 giờ sáng nay, khi bạn tỉnh giấc, cái trạng thái ấy lại đến.Tôi lại viết để tìm sự ủng hộ của dư luận.