Đó là một cách tưởng tượng thật buồn cười.Chúng ta không nghĩ gì đến nhiệm vụ nhớ tên mọi người.Ở một thời điểm nào đó trong cuộc sống, chúng ta thường xác định một điểm dừng cụ thể mà ta tin rằng khả năng nhớ của chúng ta đã cạn kiệt.Phần tiền được chiết khấu xuống còn 1.Nguyên nhân trong nhiều trường hợp chúng ta không nhớ tên của một ai đó là chúng ta thường không để ý.Điểm bán hàng thứ I: Cửa MCXLLLV mở theo chiều ngang.Chúng ta sẽ liên kết “quả dưa hấu” với “cây nến”.Và rồi hết ngày này qua ngày khác, hết tuần này qua tuần khác, đến tận tháng 9 rồi chúng ta chợt cảm thấy thất vọng vô cùng khi nhận ra mình đã không thanh toán biên lai đó.Đó có thể là một phòng học mà bạn đã giảng dạy trước đó, phòng họp của công ty hay cũng có thể là thính phòng mà bạn đã từng ngồi,…Bluestone đã viết một cách hài hước thế này: “Công nghệ ban tặng ý nghĩa cuộc sống cho nhiều kỹ thuật viên”.
