Họ sống đầy toan tính nhưng lại bỏ rơi vận mệnh chung hết sức tự nhiên.Chỉ như mỗi ngày đều đều ăn một phát búa gỗ vào đầu.Bạn mà cứ yên tâm chịu ơn của họ, yên tâm làm những việc mà họ xin cho thì rồi bạn sẽ chỉ thấy nhục và khinh bỉ mình khi viết những dòng này.Ta không cần quan tâm cá bé cá to, miễn là ta đang câu cá, ư? Không đúng! Giá mà ta biết thế nào là cá to.Xem trang 16 cuốn NGOÁY MŨI tác giả Nguyễn Thế Hoàng Linh (nếu có)Mãi mãi, ta chỉ là một cậu bé nhạy cảm, càng lớn càng nhạy cảm.Nó bảo: Người ta không thích mách thì thôi.Nhiều cái oan mà chán không thể mở miệng ra rửa được.Dù sao bác vẫn hơn rất nhiều kẻ đẩy lịch sử đi lùi.Lần sau con đi đâu phải xin phép các bác.