Ngược lại, khi chúng ta nói thật hoặc cảm thấy khó chịu vì một lời cáo buộc không đúng, chúng ta thường hết sức chú ý và tập trung.Giả sử một thanh tra cảnh sát chất vấn một kẻ tình nghi.Để giải thích rõ, chúng tôi xin đưa ra ví dụ sau.Trong cuộc gặp riêng với một nhân viên, hãy để người đó biết rằng bạn đang tìm kẻ nào liên quan đến tình trạng ăn cắp nội bộ trong toàn công ty.Sự hờ hững của bạn sẽ khiến người đó mất tự tin.Và đúng là lúc này anh ta vẫn đang làm được việc tốt và thậm chí không biết điều đó.Sự khác biệt rất tinh tế, nhưng sự tương phản lại rất lớn.Khi một người nói thật, câu đồng tình hoặc phủ nhận chỉ có một hoặc hai từ có thể được kéo dài để nhấn mạnh – “Khôôông,” “Vâââng” hoặc “Dĩ nhiêêên.Những câu trả lời được tập dượt của người đó cung cấp cho bạn những thông tin mà bạn không bao giờ hỏi, những thông tin họ muốn bạn biết.Xin lỗi, anh nói gì? Khi căng thẳng, chúng ta thường giảm khả năng tập trung vào một vấn đề gì đó.
