Lời khuyên đó không phải riêng của bác sĩ Richard C.Nếu không có vớ thì con mèo cũng được.Chúa đặt tôi trên đám cỏ xanh.Phải rõ ràng, biên đủ tên họ, ngày tháng và kết quả.Đừng lo trước về tương lai.Chàng diệt ưu tư bằng cách cặm cụi trong những công việc thiết thực để kiến thiết tương lai đến nỗi không còn thời gian mà nghĩ tới dĩ vãng nữa.Tôi theo lời khuyên ấy.Song thiệt ra khách khứa nào có ai để ý tới khăn ăn ấy đâu!".Bạn đối với họ ra sao? Bạn lãnh đạm ngó họ, hay cảm thương tự hỏi họ có uẩn khúc chi mà chán chường đến vậy? Như người phu trạm chẳng hạn, mỗi năm đi hàng trăm cây số, mang thơ lại tận nhà bạn, có bao giờ bạn thấy thương người đó hoặc tha thiết muốn biết tình cảm họ ra sao không? Có bao giờ hỏi họ "đi nhiều như vậy có mệt, có chán không?".Câu chuyện của cô Olga K Jarvey chép lại cho tôi như vậy: "Tám năm rưỡi trước tôi bị chứng ung thư, nó suýt làm tôi chết lần mòn, vô cùng đau đớn.