Cái giường đó là giường của nó.Ông này kể lại: "Ông ấy chỉ trích những phương pháp tôi đã dùng.Gặp mặt ông, tôi liền xin ông cho coi vật quý đó.Từ sáng dậy tới khi đi làm, tôi ít khi nói với nhà tôi quá 12 tiếng.Có thể lập lại hòa bình được không? Không ai biết được.Dùng cuốn sách này làm kim chỉ nam để giải quyết những nỗi khó khăn hằng ngày.Bà tôi mất, cách đây vài năm, hồi cụ 98 tuổi.Ông hầm hầm hỏi tôi sao lại làm như vầy, như vầy.Làm sao bây giờ? Tôi không dám khoe rằng tôi giỏi hơn Socrate; cho nên tôi đã chừa, không dám chê ai là lầm nữa.Tôi không biết đánh! Không biết chút chi hết.
