Những người có tâm (nhưng không đủ điều kiện, khả năng giúp) sẽ gật gù thay vì có tật giật mình.Nhưng mọi người thì khác.Mẹ không giúp được tôi đâu.Nhà con chẳng thiếu thứ gì nhưng con về mang quà thế, mọi người vui lắm.Theo cách mà bạn lựa chọn.Đôi khi tôi mặc cảm vì sự mâu thuẫn và âm thầm chống đối này.Nên khi tỉnh hẳn, bạn vừa thấy sướng vì thoát nợ, vừa thấy tiêng tiếc.Khi bàn thắng được ghi, không có chai để ném.Tôi cũng tưởng mình đùa.Nhưng họ lại cho đó là một ảo tưởng trong cái xã hội này.